DailyChill - Blog chữa lành, chia sẻ cảm hứng sống tích cực mỗi ngày

“Viết để đổi quà – Chia sẻ để chữa lành”

Outdoor cooking hacks

Bố tôi – cao thủ công nghệ… bất đắc dĩ

Chỉ với một chiếc điện thoại thông minh, bố tôi đã khiến cả gia đình nhớ đời một phen!

Từ ngày được con trai tặng cho một chiếc smartphone “đỉnh chóp”, bố tôi – người mà trước giờ vẫn dùng điện thoại đen trắng để "chỉ nghe gọi là chính" – bắt đầu bước chân vào thế giới công nghệ số.

Tối hôm đó, tôi đang nấu mì trong bếp thì nghe tiếng bố gọi ầm lên:

– Con ơi! Điện thoại của bố bị hỏng rồi, màn hình đen sì!

Tôi vội chạy ra, cầm lên xem… thì thấy: điện thoại hết pin.

– Bố, nó chỉ… hết pin thôi, mình cắm sạc là được mà!

Bố tôi thở phào, cười xòa:

– Ừ, tưởng nó bị hack!

Câu chuyện tưởng chừng dừng ở đó, nhưng không… Đêm hôm sau, lúc cả nhà đang say giấc, thì chuông báo động vang lên inh ỏi. Tôi giật mình bật dậy, tưởng nhà có trộm, chạy xuống thì thấy... bố tôi đang loay hoay với cái điện thoại trên tay.

– Bố bấm cái gì vậy??

– Bố... thử cài app chống trộm như con nói. Nhưng không biết sao nó cứ réo inh lên!

Tôi nhìn lại thì phát hiện… bố tôi tải nhầm app “Huấn luyện chó sủa theo lệnh”, và bật chế độ “sủa khi có tiếng động”. Ứng dụng tưởng tiếng ngáy là “trộm”… nên sủa tới sáng!

Sáng hôm sau, hàng xóm hỏi nhỏ:

– Nhà bác mới nuôi chó à? Mà giống gì mà sủa như còi báo cháy thế?

Bố tôi bình thản:

– Ờ… giống gì ấy nhỉ… à, giống... iPhone 13 Pro Max!

Bài học cuộc sống:

Đừng bao giờ coi thường phụ huynh khi họ dùng smartphone – họ có thể làm những điều không tưởng… nhưng không ai dám tưởng!

By Admin6/18/2025, 9:10:04 PM3890 👍
Outdoor cooking hacks

Thầy giáo và bài văn tả con gà trứ danh

Khi học sinh "sáng tạo quá đà", thầy giáo cũng phải cạn lời…

Một ngày đẹp trời, lớp 3A trường tiểu học làng Tôi được thầy giáo giao bài tập:

– Các em hãy viết một bài văn tả con vật mà em yêu thích. Nhớ tả thật chi tiết, sinh động nhé!

Hôm sau, cả lớp nộp bài. Có bạn tả mèo, có bạn tả chó, có bạn tả cá cảnh… Riêng thằng Tý – học sinh được mệnh danh là “thánh phá lớp” – thì nộp bài với tiêu đề:

"Tả con gà nhà em"

Thầy giáo đọc tới đoạn giữa thì mặt đỏ bừng, tay run run, vừa buồn cười vừa bối rối. Bài văn của Tý như sau:

"Con gà nhà em rất đẹp. Nó màu vàng như nắng, mỏ nó nhọn như… mũi tên, mào đỏ chót như cái nơ của chị em lúc đi đám cưới.

Buổi sáng, nó đứng trước cửa nhà, không gáy mà… nhìn trời trầm tư. Có hôm em thấy nó như đang suy nghĩ: "Tại sao người ta ăn trứng gà chứ không ăn trứng vịt lộn?"

Mỗi lần em mang cơm cho nó ăn, nó không cảm ơn, chỉ kêu “cục… tác!”. Em nghĩ đó là ngôn ngữ riêng, kiểu như “thank you” của gà. Có hôm em chưa kịp mang đồ ăn, nó bay lên vai mẹ em và… rỉa tóc mẹ. Mẹ em hét lên, còn nó thì tưởng là… chơi trò đuổi bắt!

Con gà này đặc biệt lắm, nó không giống gà thường. Vì gà thường thì sợ cáo, sợ chó. Còn gà nhà em thì… dám rượt chó chạy vòng quanh sân! Em nghi ngờ nó là gà võ sĩ về hưu.

Em yêu con gà nhà em vì nó không chỉ đẹp, mà còn có cá tính mạnh. Giống em!"**

Thầy giáo sau khi đọc xong chỉ để lại một dòng nhận xét:

– Văn tả... chuyển thể thành truyện hài. Tặng 10 điểm vì quá lạc quan, trừ 5 điểm vì quá sáng tạo!

Moral của câu chuyện:

Trẻ con bây giờ viết văn như viết stand-up comedy. Còn người lớn thì phải học cách cười nhiều hơn! 😄

By Admin6/18/2025, 9:07:48 PM3937 👍
Outdoor cooking hacks

Ông nội và chiếc điện thoại thông minh

Một câu chuyện nhỏ về sự khác biệt giữa các thế hệ… và sự bá đạo của ông nội!

Tuần trước, nhà tôi tổ chức tiệc sinh nhật cho ông nội. Sau màn cắt bánh ngọt ngào và những lời chúc ấm áp, ông tôi – năm nay gần 80, tóc bạc như cước nhưng tinh thần vẫn rất "trẻ trâu" – nhìn thằng cháu trai lớp 6 đang cắm cúi chơi game và bảo:

– Mày đưa cái máy kia đây ông xem với!

Thằng cháu ngẩng lên ngơ ngác, nghĩ chắc ông lại định càm ràm "thời nay bọn trẻ toàn dán mắt vào màn hình", ai ngờ đâu… ông cầm lấy chiếc smartphone, cười híp mắt:

– À… cái này là cái "điện thoại thông minh" mà tụi mày hay nói đây à?

Rồi ông hí hoáy bấm bấm. Mọi người đều tưởng ông chỉ nghịch vài nút rồi trả lại, ai ngờ 5 phút sau, ông hét toáng lên:

– Ủa? Ai đặt cho ông… 5 ly trà sữa và 1 phần gà rán vậy?

Cả nhà nháo nhào, tưởng thằng cháu bấm nhầm. Nhưng không, ông tôi thong thả đưa điện thoại ra:

– Tao đặt á! Tao thấy có cái hình cái ly đẹp quá, tao bấm thử, ai ngờ nó hỏi “Giao tận nơi không?” Tao nghĩ: Ủa? Đã mất công đặt thì phải giao chớ!

Thằng cháu nhìn app NowFood trên máy, mặt tái mét:

– Trời ơi! Cái đó là của mẹ đặt, mẹ gắn sẵn thẻ Visa! Mỗi lần bấm là… trừ tiền thật đó ông!

Ông tôi vẫn tỉnh bơ:

– Ờ, tao thấy máy nó ghi "Đặt thành công". Tao còn chọn thêm topping trân châu đen với thạch dừa nữa. Mấy cái này hay ho lắm!

Cả nhà cười xỉu! Mẹ tôi thì chạy đi huỷ đơn hàng, bố tôi thì lấy lại điện thoại còn ông tôi thì… ngồi rung đùi:

– Công nhận bây giờ chỉ cần cái máy này là khỏi ra đường. Mà nè, lần sau ai dạy ông thêm Zalo với Tiktok đi, ông thấy hay ghê!

Bài học rút ra:

Đừng bao giờ đánh giá thấp ông bà khi họ cầm smartphone. Họ không chỉ "thích nghi" nhanh... mà còn biết cách "phá đảo" thời đại số theo phong cách rất riêng!

By Admin6/18/2025, 9:05:57 PM4367 👍